Ai nói Đà Nẵng không có mùa thu? Với mình, được sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng hơn 60 năm thì Đà Nẵng có mùa thu. Nó đến với thành phố này khi xuất hiện những cơn mưa đêm làm mát dịu cả thành phố sau mùa hè oi ả, cái nắng cũng yếu ớt đi! Buổi chiều với những cơn gió mát dịu, nắng vàng trải dài trên mọi nẻo đường.
Thời còn là học sinh Trung học, vào những buổi chiều như thế, mình lại có cái thú chạy xe dạo phố, từ nhà đường Trưng Nữ Vương xuống đường Bạch Đằng, qua Gia Long, Đống Đa, về Quang Trung, Độc Lập...
Còn nhớ vào một buổi chiều mùa thu năm 1970, sau khi đi dạo xong mình ghé vào hiệu sách Hoành Sơn ở đường Hoàng Diệu, tìm mua bản nhạc Mùa thu cho em. Về đến nhà say sưa tập đệm hợp âm và hát. Sau tháng 4/1975, không còn "tư tưởng tiểu tư sản" này nữa và bản nhạc đó cũng được xem là "văn hóa phẩm đồi trụy". Mãi đến sau 1987, sau khi có NQ 05 (khóa VIII) mới cho phổ biến lại ...Năm 2015 thằng con trai ở Nhật về thăm nhà bật lại bài hát này. Cả nhà đều thích nên làm mình nhớ lại!
Chiều thu năm nay đã nghỉ hưu, không bận rộn chuẩn bị cho lễ khai giảng nữa, mình đi dạo lại những con đường cũ, từ đường Bạch Đằng, qua Lý Tự Trọng, Đống Đa, về lại Quang Trung, Trần Phú...Một buổi chiều mùa thu Đà Nẵng với những hồi tưởng về một thời học sinh trung học...
Còn nhớ vào một buổi chiều mùa thu năm 1970, sau khi đi dạo xong mình ghé vào hiệu sách Hoành Sơn ở đường Hoàng Diệu, tìm mua bản nhạc Mùa thu cho em. Về đến nhà say sưa tập đệm hợp âm và hát. Sau tháng 4/1975, không còn "tư tưởng tiểu tư sản" này nữa và bản nhạc đó cũng được xem là "văn hóa phẩm đồi trụy". Mãi đến sau 1987, sau khi có NQ 05 (khóa VIII) mới cho phổ biến lại ...Năm 2015 thằng con trai ở Nhật về thăm nhà bật lại bài hát này. Cả nhà đều thích nên làm mình nhớ lại!